MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 29 người, vào ngày Thu Mar 02, 2023 1:08 am
Latest topics
» MERRY CHRISTMAS
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyFri Dec 18, 2015 2:18 pm by THMC

» Chúc mừng Sinh Nhật Đoan Trang
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptySun Jun 08, 2014 9:42 pm by THMC

» Chúc Mừng Sinh Nhật anh Hữu Hòa
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptySat Jun 01, 2013 7:31 pm by doantrang

» Believe - The Complete Shamu Show at Sea World
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptySat Jun 01, 2013 7:22 pm by doantrang

» Nha Trang ngày về
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyFri May 31, 2013 10:53 am by doantrang

» BUỒN
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyThu May 23, 2013 11:30 pm by Duat Nguyen

» Em Đã Từng Yêu
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyThu May 23, 2013 11:29 pm by Duat Nguyen

» Trả lại em
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyThu May 16, 2013 5:48 am by doantrang

» Tình ngoài tay với
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyTue May 14, 2013 8:27 pm by THMC

» Thử nghiệm.
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyTue Apr 30, 2013 1:04 pm by THMC

» Nhớ người.
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyFri Apr 26, 2013 9:40 am by huuhoa

» Mơ thấy em
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptySun Apr 21, 2013 10:05 am by THMC

» Giới thiệu khách viếng thăm mới!
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptyMon Mar 25, 2013 2:17 pm by Admin

» From Souvenirs to Souvenirs by Demis Roussos
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptySun Mar 24, 2013 10:34 pm by Duat Nguyen

» Tình là cái tình chi!
Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm EmptySun Mar 24, 2013 8:09 pm by Ngọc Vinh

ĐỒNG HỒ
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar


Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm

4 posters

Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm

Bài gửi  Duat Nguyen Thu Nov 24, 2011 12:45 pm

Chuông điện thoại reng. Đầu dây là giọng nói quen thuộc của cô thư ký báo cho anh biết có một phụ nữ muốn gặp anh. Cô ta đã chờ đợi hơn một giờ. Bỏ dỡ công việc đang làm, anh vội vàng rời văn phòng và bước đến chào người khách mới của mình.

Đó là một cô gái Việt nam còn trẻ với mái tóc dài chấm lưng đen mượt, được chải về phía sau để lộ một vần trán rộng trông thật thông minh. Khuôn mặt nàng nổi bật với đôi mắt sáng long lanh và một nụ cười luôn nở trên môi.

"Chào chị. Tôi có thể giúp được gì cho chị?" anh hỏi.
"Dạ chào anh," cô gái cười tự nhiên. " Em muốn nhờ anh viết hòa âm violin cho bản nhạc này được không? Làm phiền anh…"
"Tất nhiên là được,” anh cắt ngang lời nàng. “Đó là công việc của tôi mà. Chị gọi tôi là Dũng nhé.”
"Cám ơn anh trước nghe... À, mà anh đừng gọi em bằng chị, nghe già lắm. Tên em là Phương,” nàng đáp lại.
Anh cười, "Vậy cũng được. Tôi nghĩ là tôi lớn hơn Phương nhiều lắm đó."

Anh mời nàng vào văn phòng của mình, nhận lấy bản nhạc và chăm chú đọc. Sau một hồi anh hỏi, “Phượng học đàn violin từ bao giờ?”
Nàng cười, “em chỉ mới bắt đầu thôi. Sở trường của em là piano.”
Anh đặt bản nhạc xuống bàn và nhìn nàng với cặp mắt tò mò, “ Phương sử dụng piano từ lúc nào?”
“Em học piano ở đại học đã 11 năm rồi anh à,” nàng nhìn anh trả lời. “ Em vừa hoàn tất chương trình tiến sĩ âm nhạc, chuyên về dương cầm. Tháng bảy tới em sẽ nhận nhiệm sở để dạy piano cho các sinh viên mới bắt đầu chương trình.”
“Phương còn trẻ mà giỏi quá. Tôi thật sự ngạc nhiên,” Anh bắt đầu bị lôi cuốn bởi cô gái lần đầu gặp mặt này.
“Cám ơn anh. Mà anh cũng giỏi vậy, một nghệ sĩ violin có tiếng ở đây mà,” nàng cười đáp lại.
“Cám ơn Phương. Tôi chơi violin do hoàn cảnh thôi,” anh bắt đầu kể. “Tôi tốt nghiệp trường nhạc trước Phưong khá lâu và cũng từng là nghệ sĩ dương cầm. Tôi đã nhiều lần ao ước được biễu diễn piano trong các đại nhạc hội lớn. Vài năm sau khi ra truờng tôi bị tai nạn ảnh hưởng đến bàn tay phải. Từ đó tôi không thể chơi piano chuyên nghiệp được nữa.” Anh tiếp, “thời gian đó tôi buồn và chán nản lắm. May nhờ sự động viên từ bạn bè và đặc biệt của vợ tôi, cuối cùng tôi đã chuyển sang học violin và trở thành chuyên nghiệp như bây giờ. Thỉnh thoảng tôi vẫn nằm mơ thấy mình đang chơi dương cầm như hồi xưa. Dù sao violin cũng đã cho tôi một cuộc sống khá thú vị như hiện tại.”

Gặp người cùng sở thích, cả hai say sưa nói về âm nhạc. Anh càng bị lôi cuốn hơn với những câu chuyện lý thú về dương cầm qua tính cách đặc biệt rất trẻ trung của nàng. Đôi mắt sáng như trẻ thơ với nụ cười thật hồn nhiên càng thu hút anh hơn, đưa anh về với quá khứ của thời sinh viên trường nhạc năm nào.

Điện thoại của cô thư ký reng. Ngoài kia một người khách đang chờ anh. Dù không muốn phải chấm dứt buổi nói chuyện đang thật lý thú, anh cũng phải chia tay nàng.
“Tôi sẽ cố gắng hoàn tất hòa âm violin bản nhạc này. Tuần sau Phương đến lấy nghe,” anh hứa.

Anh thấy vui khác thường. Lâu lắm rồi anh không có cảm giác hân hoan đến thế. Mặc dù đây là lần đầu gặp Phương nhưng anh cảm thấy như đã quen biết nàng. Chiều đó anh đọc lại bản nhạc và viết xong bài hòa âm cho nàng.

Phương trở lại mười ngày sau đó như đã hẹn. Anh mời nàng vào văn phòng rồi đưa bản nhạc violin cho cô. Nỗi vui mừng hiện rõ trong đôi mắt sáng long lanh lúc nàng đọc bản nhạc.
“Phương có muốn anh đàn bản nhạc đó không?” anh hỏi.
Nàng gật đầu. Anh cầm lấy chiếc violin. Căn phòng nhỏ trong phút chốc đã chìm đắm vào tiếng đàn violin thật tuyệt vời của anh.
“Anh đàn hay quá! Anh giỏi thật, thành thạo cả hai nhạc cụ piano và violin,” nàng không ngớt khen ngợi.
“Cám ơn em,” anh cười.
.............

Anh tình cờ biết được sinh nhật của Phương trong lúc sắp xếp lại một số hồ sơ. Đó là một ngày gần cuối tháng sáu, nữa tháng sau ngày anh gặp nàng lần đầu. Anh đắn đo không biết có nên chúc mừng nàng không? Phương, như bao người khách khác của anh, đến rồi đi và không biết lúc nào trở lại. Anh e ngại như vậy quá thân mật? Nhưng đối với anh Phương thật đặc biệt. Suy nghĩ mãi, cuối cùng anh quyết định gởi tin nhắn điện thoại cho nàng, “Chúc mừng sinh nhật Phương (anh Dũng).”
Sau khoảng khắc hồi hộp chờ đợi, anh nhận hồi đáp từ nàng, “Cám ơn anh. Anh làm em ngạc nhiên quá. Sao anh biết hôm nay là sinh nhật của em?”
“Biết nói sao nhỉ? Có lẽ em là một người khách đặc biệt nên anh nhớ vậy.” Anh tiếp, “Em có tổ chức sinh nhật với gia đình hay bạn bè gì không?”
Chắc chỉ nhỏ nhỏ với gia đình thôi anh à,” nàng nhắn lại.
“Vậy anh chúc em một sinh nhật vui vẻ nhé. Chào em.”
“Chào anh. Chúc anh một cuối tuần hạnh phúc.”
Lòng anh thật vui sau đó. Đọc lại mẫu đối thoại trên điện thoại, anh tủm tỉm cười. Anh cảm thấy Phương hoàn toàn khác với những người khách mà anh đã tiếp xúc trước đây. Anh không biết lý giải thế nào.
..............

Hai tháng lặng lẽ trôi nhanh với bao nhiêu kế hoạch và công việc. Anh tưởng như đã quên người con gái hôm nào cho đến một ngày cuối tháng tám khi tình cờ thấy bản nhạc violin của cô. Đánh lại bản nhạc, anh nghĩ đến Phương. Tự nhiên anh muốn nói chuyện với nàng.

Phía bên kia đường dây điện thoại là giọng nói, vẫn tươi vui và hồn nhiên. Phương cho biết nàng rất bằng lòng với công việc đang làm. Mặc dù hơi bỡ ngỡ trong những ngày đầu nhưng nàng đã nhanh chóng hòa nhập. Thời gian qua Phương rất bận rộn cho việc ôn thi để lấy chứng chỉ giáng viên âm nhạc chính thưc của tiểu bang vào tháng mười tới. Trước khi tạm biệt, anh đã không quên chúc nàng sớm quen với công việc mới và thành công trong thời gian ôn luyện.

Suốt hơn một tháng trước ngay thi, anh thường xuyên gởi tin nhắn hỏi thăm sức khoẻ và quá trình luyện thi của nàng. Phương cho anh biết mọi việc thật tốt đẹp mặc dù nhiều lúc rất mệt vì vừa dạy vừa phải thức khuya để ôn tập. Anh trấn an nàng, "đó là một kỳ thi đơn giản và anh tin rằng em sẽ vượt qua dễ dàng."
................

“Chúc mừng em đã hoàn tất kỳ thi cuối cùng,” anh gởi tin nhắn buổi chiều sau khi nàng vừa thi xong. “Vậy là từ nay không còn lo lắng nữa nhé.”
“Cám ơn anh nhiều, nàng nhắn lại. “Em sẽ ngủ nhiều và thật nhiều!!!!”
Những ngày sau đó anh và nàng thường xuyên gởi tin nhắn cho nhau. Phương kể cho anh một ngày làm việc của nàng đã trôi qua như thế nào với bao nhiêu học sinh nàng đã gặp. Nàng tranh thủ nhắn tin cho anh những lúc rãnh rỗi hay dù chỉ một phút giải lao. Anh cũng vậy, thường xuyên đọc và gởi tin nhắn cho nàng kể về công việc của mình.
"Anh có thể là một học sinh của cô giáo dương cầm trẻ tuổi không?" anh đùa.
Nàng cười, "Xin lỗi anh, cô giáo chỉ nhận những học sinh mới bắt đầu học dương cầm thôi."
Như có một chất xúc tác, họ cảm thấy phấn khởi hơn với công việc mỗi ngày. Họ nhắn tin cho nhau nhiều nhất vào giờ nghỉ giữa ngày. Vừa ăn trưa họ vừa trò chuyện qua lại bằng tin nhắn. Thỉnh thoảng anh gọi điện thoại cho nàng trong lúc anh đang trên đường lái xe đi ăn trưa.

"Anh muốn mời em uống cafe có được không?" anh gởi tin nhắn cho nàng.
"Em nhận lời. Anh muốn lúc nào và ở đâu?" nàng nhắn lại.
Anh hẹn nàng ở Starbucks, chỉ vài phút từ chỗ nàng làm. Họ gặp nhau 45 phút trưóc giờ làm việc của nàng. Lần đầu tiên họ đã không nói về âm nhạc. Nàng kể ba nàng mất vì một tai nạn xe hơi lúc nàng học trung học. Mẹ nàng một mình nuôi con ăn học cho đến lúc nàng tốt nghiệp đại học. Đối với nàng, bà là người mẹ vĩ đại mà trên đời này không ai có thể thay thế. Nàng là người con duy nhất nên tất cả vui buồn của nàng chính là cuộc sống của bà. Khi được nhắc về hôn nhân, nàng chỉ cười, "em quá bận rộn nên không nghĩ đến chuyện đó."
"Thế mẹ em không hỏi gì về chuyện tình cảm của em à?" anh hỏi.
"Đó là chuyện mà hai mẹ con không bao giờ bàn đến," nàng tiếp, "mẹ em tôn trọng quyết định của em.”

Họ gặp nhau lần chót vào một chiều thứ bảy lúc anh tan sở.
“Anh chọn quán café Starbucks này vì gần nhà em,” anh giải thích khi nàng hỏi lý do anh đổi chỗ.
“Quán này dễ thương lắm. Em rất thích ở đây,” nàng cười.
Hôm đó anh kể cho nàng nghe những kỷ niệm của thời sinh viên khó khăn và gia đình của anh. Nàng lắng nghe một cách chăm chú. Anh thấy thân thiện với nàng hơn. Họ say sưa nói chuyện mà quên mất cuộc hẹn lúc 4 giờ chiều của nàng. Họ chia tay trong vội vã.
................

“Em rất buồn khi cho anh biết rằng em không thể gặp anh nữa. Bạn trai của em ghen…” chàng nhận tin nhắn vào giờ nghĩ trưa thứ hai đầu tuần. Suốt chiều hôm đó anh thấy thật khó chịu. Anh hơi bất ngờ khi biết nàng đã có bạn trai. Chưa bao giờ họ nhắc đến những người thứ ba. Nàng không bao giờ hỏi về vợ của anh và cũng chẳng bao giờ nói đến người yêu của mình. Nàng chưa một lần gởi tin nhắn cho anh vào buổi tối. Phải chăng nàng không muốn tình bạn của họ ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình của anh hay đời sống riêng tư của nàng?
“Anh đã sẽ cẩn thận hơn nếu biết em đã có người yêu,” anh nhắn tin.
Không bằng lòng với cách suy nghĩ đó, nàng đã bắt lý anh, “tại sao bạn bè lại không thể gặp nhau uống café được chứ?”

Đêm đó anh không thể nào chợp mắt. Suốt ngày hôm sau anh không nhận một lời nhắn nào từ nàng. Anh đã quen đọc và gởi tin nhắn với nàng suốt một thời gian dài. Một ngày thật dài chầm chậm trôi qua trong nỗi trống vắng đối với anh. Nhiều câu hỏi đã đến trong đầu nhưng không một lời giải thích nào làm anh khuây khỏa. Rồi ngày dài đã được tiếp nối bởi một đêm với nhiều lần thức giấc.
............

Anh thật bất ngờ khi thấy nàng với một người đàn ông bước vào nhà hàng nơi anh đang ăn trưa với vợ mình. Họ chọn một bàn gần chỗ anh. Nàng ngồi mặt đối diện với anh. “Làm sao bây giờ?” anh tự hỏi. “Chắc chắn nàng sẽ thấy mình. Mình có nên đến đó để giới thiệu vợ mình với nàng hay không? Người đi với nàng là ai? Có phải người bạn trai đã nỗi ghen khi biết nàng đã đi uống café với mình? Nếu vậy, anh ta sẽ nhìn mình như thế nào? Mình không muốn họ sẽ mất đi một buổi trưa ngon miệng hay một buổi chiều thoải mái." Anh thật sự bối rối, vừa suy nghĩ anh vừa phải giữ bình tĩnh để nói chuyện với vợ trong khi mắt vẫn liếc nhìn về phia bàn đối diện.

Nàng đặt ly nước xuống bàn khi chợt nhìn thấy anh đang nhìn mình. Anh đưa tay chào nàng, với một cách chào thật xã giao. Vợ anh quay mặt nhìn nàng. Nàng nhìn cô ấy rồi nhìn lại anh. Khó có thể đoán được nàng đang nghĩ gì, nhưng ánh mắt hồn nhiên và nụ cười tươi trẻ đã biến mất trên khuôn mặt ấy. Nàng cũng hơi bất ngờ khi gặp anh trong hoàn cảnh như vậy. Anh cảm nhận như có một bức tường vô hình xuất hiện đã ngăn cách hai người. Không biết phải làm gì với cái khoảng khắc khó xử đó, anh quyết định rời nhà hàng ngay sau khi trả tiền.

Đêm đó họ nói chuyện thật lâu trên máy vi tính. Nàng trách anh đã không xử sự đúng lúc ở nhà hàng. “Lẽ ra anh nên giới thiệu vợ anh với em?,” nàng viết.
Anh giải thích, “quá bất ngờ và thật sự anh rất bối rối. Anh không biết nên làm gì lúc đó. Anh không biết người bạn của em là ai. Anh ta đã biết những gì về anh và em.”
“Đó là bạn trai của em và anh ấy đã biết tất cả.” Nàng hỏi anh nhiều lần, “tại sao lúc đó anh lại bối rối?” khi không bằng lòng với bất kỳ câu giải thích nào của anh.
“Em muốn anh phải nói gì?” cuối cùng anh hỏi lại.
“Vợ anh có biết chuyện của anh và em không?” nàng tiếp.
“Không vì anh nghĩ không cần thiết,” anh trả lời. Anh tự hỏi, “tại sao cô ấy phải biết chứ? Giữa mình và Phương chẳng có gì ngoài một tình bạn đơn thuần. Chúng mình có cùng một đam mê là âm nhạc. Chúng mình chỉ nói chuyện và uống café chứ có vượt quá ranh giới bạn bè đâu. Mình không đòi hỏi gì từ Phương và nàng cũng vậy ngoài một tình bạn đúng nghĩa của nó. Giữa đôi trai gái, đâu hẳn chỉ có tình yêu mà vẫn có một tình bạn tri kỷ. Tại sao không được nhỉ?"

"Anh ấy đã biết tất cả." Tất cả là cái gì khi chẳng có gì là bí mật đen tối cả? Nàng cho anh ấy biết hay anh ta tình cờ mà biết? Hai người bạn liên lạc với nhau bằng điện thoại, điện nhắn và gặp nhau vài lần bên ly café. Hai người bạn chỉ nói chuyện về âm nhạc, dương cầm, vĩ cầm… Hai người bạn chia sẽ với nhau về kỷ niệm quý báu của thời sinh viên trường nhạc. Hai người bạn tâm sự về cuộc đời, về công việc với những niềm vui xen lẫn khó nhọc. Những cái đó là xấu chăng?

Nàng viết, “đây là lần cuối cùng chúng ta nói chuyện. Em thật sự xin lỗi nếu như em có làm anh hiểu lầm hay khó xử."
Một tình bạn đã đến thật đẹp rồi ra đi lạnh lẽo đến thế sao? Một tình bạn đã khơi dậy niềm đam mê dương cầm trong anh. Một tình bạn đã cho anh niềm vui trong công việc mỗi ngày. Người bạn trẻ thật dễ thương mà anh thường nghĩ đến. Một người bạn mà anh thật sự quý mến ngoài cuộc sống hôn nhân của mình. Anh không cảm thấy phản bội vợ mình khi anh có một người bạn như nàng. Cuộc sống đang muôn màu muôn vẻ bỗng chốc trở nên thiếu vắng hay đúng hơn mất đi cái hoàn thiện của nó. Nếu vì hôn nhân hay vì khái niệm “chung thuỷ” của hôn nhân mà đánh mất cái tình bạn giữa trai và gái, cuộc sống thật khiếm khuyết. Người bạn đời là “đầu ôm gối chiếc,” là người để chia gánh sẽ nặng trong cuộc đời, nhưng chưa hẳn là người có thể chia sẽ tất cả những góc ngõ riêng tư...

Anh thật sự luyến tiếc tình bạn giữa anh và nàng.

(TDH, Nov.2011)


Được sửa bởi Duat Nguyen ngày Fri Nov 25, 2011 1:25 pm; sửa lần 2.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Tình bạn

Bài gửi  THMC Thu Nov 24, 2011 11:32 pm

MC tin là có tình bạn đúng nghĩa giữa 2 người khác phái nhất là khi cả hai có cùng sở thích, hoàn cảnh...
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Tình bạn khác phái

Bài gửi  Duat Nguyen Fri Nov 25, 2011 12:14 am

Mỗi chúng ta đều có một người bạn đời để chia xẻ mọi chuyện trong suốt cuộc đời. Bạn tri kỹ có thể không luôn bên cạnh mình như bạn đời, nhưng nếu có chung một sở thích thì tâm sự cũng hay lắm chứ.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Một nhân tài Thơ Văn của lớp YA2

Bài gửi  THMC Sat Nov 26, 2011 5:46 pm

Không ngờ Duật viết văn hay quá! Đọc rất diễn cảm và câu chuyện thật có ý nghĩa. Bút hiệu cũng độc đáo nữa: TDH (ghép tên 3 cô con gái rượu). Xin chúc mừng lớp A2 có nhiều nhân tài. Tiếp tục viết nghe Duật, các bạn ủng hộ lắm lắm...
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Chao mung nha van!

Bài gửi  doantrang Mon Nov 28, 2011 3:49 am

Vua la nha tho, bay gio lai la nha van nua, sao ma "nhieu nghe" rua Duat?
Khong ngo MC tai thiet, doan ra biet danh cua D lien...vay ma T khong biet, tuong ong nao TDH la hoac,
nen "khong them" doc nua cho! Hihi!
Hay qua! Rang sang tac them vai tram truyen nua nghe tac gia! Basketball

doantrang

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Nghe si duong cam do la ai vay ta?

Bài gửi  canhlam Wed Nov 30, 2011 7:53 pm


Minh cung tung duoc lam "nghe si duong cam" nhieu lam roi do. Ke ra cuoc doi cung vui.
Te ra ban minh cung co nguoi "dong duyen" ta ?

canhlam

Đến từ : TP HCM-Việt Nam

Về Đầu Trang Go down

Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm Empty Re: Tình bạn - nghệ sĩ dương cầm

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết