MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 29 người, vào ngày Thu Mar 02, 2023 1:08 am
Latest topics
» MERRY CHRISTMAS
Tình ngoài tay với EmptyFri Dec 18, 2015 2:18 pm by THMC

» Chúc mừng Sinh Nhật Đoan Trang
Tình ngoài tay với EmptySun Jun 08, 2014 9:42 pm by THMC

» Chúc Mừng Sinh Nhật anh Hữu Hòa
Tình ngoài tay với EmptySat Jun 01, 2013 7:31 pm by doantrang

» Believe - The Complete Shamu Show at Sea World
Tình ngoài tay với EmptySat Jun 01, 2013 7:22 pm by doantrang

» Nha Trang ngày về
Tình ngoài tay với EmptyFri May 31, 2013 10:53 am by doantrang

» BUỒN
Tình ngoài tay với EmptyThu May 23, 2013 11:30 pm by Duat Nguyen

» Em Đã Từng Yêu
Tình ngoài tay với EmptyThu May 23, 2013 11:29 pm by Duat Nguyen

» Trả lại em
Tình ngoài tay với EmptyThu May 16, 2013 5:48 am by doantrang

» Tình ngoài tay với
Tình ngoài tay với EmptyTue May 14, 2013 8:27 pm by THMC

» Thử nghiệm.
Tình ngoài tay với EmptyTue Apr 30, 2013 1:04 pm by THMC

» Nhớ người.
Tình ngoài tay với EmptyFri Apr 26, 2013 9:40 am by huuhoa

» Mơ thấy em
Tình ngoài tay với EmptySun Apr 21, 2013 10:05 am by THMC

» Giới thiệu khách viếng thăm mới!
Tình ngoài tay với EmptyMon Mar 25, 2013 2:17 pm by Admin

» From Souvenirs to Souvenirs by Demis Roussos
Tình ngoài tay với EmptySun Mar 24, 2013 10:34 pm by Duat Nguyen

» Tình là cái tình chi!
Tình ngoài tay với EmptySun Mar 24, 2013 8:09 pm by Ngọc Vinh

ĐỒNG HỒ
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar


Tình ngoài tay với

+2
doantrang
Duat Nguyen
6 posters

Go down

Tình ngoài tay với Empty Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Thu Feb 23, 2012 8:00 am

Tôi thường đến câu lạc bộ 24 giờ mỗi cuối tuần để tập thể dục. Nơi này tương đối rộng và đầy đủ tiện nghi nên khá đông đúc người đến. Tôi để ý hai ông bà thường xuyên có mặt ở đây. Họ trông thật hạnh phúc bên cạnh nhau...

Một hôm tôi bước đến làm quen, “Cháu chào hai bác.”
“Chào anh,” ông cụ cười chào tôi. Bà cụ nhìn tôi gật đầu.
Ông bà mời tôi ngồi. Tôi giới thiệu tên tôi với hai cụ.
“Tôi tên Đức và bà đây là Quỳnh, bạn tôi,” ông giới thiệu.
“Vậy ông bà là bạn à?” tôi ngạc nhiên. “Cháu cứ tưởng ông bà là vợ chồng. Cháu xin lỗi vì đã nghĩ nhầm.”
“Anh không cần phải xin lỗi đâu. Nhiều người cũng nghĩ như anh vậy mà,” bà Quỳnh cười. “Chúng tôi là bạn với nhau đã mấy mươi năm rồi.”

Tôi bắt đầu tò mò. Tình bạn gì mà thắm thiết trông họ như vợ chồng già vậy! Tôi quyết định tìm hiểu về tình bạn đặc biệt này…

“Ông bà gặp nhau trong hoàn cảnh nào?” tôi hỏi.
“Chuyện dài lắm; cậu nghĩ có đủ kiên nhẫn để nghe không?” ông Đức nói rồi quay sang nhìn bà Quỳnh cười. Một vẻ đẹp thật dịu dàng lộ rõ trên khuôn mặt sang trọng dù đã lớn tuổi của bà.
“Cháu rất thích nếu hai bác có thể kể cho cháu nghe,” tôi mừng rỡ trả lời.

“Tôi gặp Quỳnh lần đầu trong một ca hội chẩn ‘tắt ruột trẻ sơ sinh.’ Quỳnh là bác sĩ nhi đồng, còn tôi là bác sĩ ngoại nhi của bệnh viện Trung ương Huế. Quỳnh ra trường và được mời về làm ngay bệnh viện vì cô ấy là một sinh viên giỏi. Tôi làm ở đó trước nàng mấy năm. Lần đầu gặp Quỳnh tôi đã thấy một cá tính rất lạ ở một cô gái gốc Huế còn trẻ này. Nàng rất tự nhiên và năng động, không giống như những cô gái Huế e thẹn mà tôi thường thấy. Khuôn mặt nàng rất sáng với một cái nhìn thật tự tin.

Tôi ngoài ba mươi và đã có gia đình. Quỳnh còn trẻ lắm, chỉ chừng hai mươi mấy tuổi, và sắp sửa lập gia đình với Phong, người yêu của nàng.
Những ngày sau đó chúng tôi nói chuyện điện thoại để thảo luận về ca bệnh nhân sơ sinh này. Qua những lần trao đổi về chuyên môn, tôi cảm thấy thích nói chuyện với nàng. Chúng tôi thỉnh thoảng gặp nhau ở canteen của bệnh viện và bàn luận về nhiều đề tài khác ngoài y học như âm nhạc, du lịch, thơ ca, hay ẩm thực...
Tôi và Quỳnh trở thành đôi bạn thân một cách mau chóng.”

“Rồi sao nữa ạ?,” tôi hỏi bà Quỳnh.
“Hồi đó tôi quen biết anh Đức thật tự nhiên,” bà Quỳnh tiếp. “Anh lớn hơn tôi nhiều tuổi và đã có gia đình. Tôi cũng có người yêu sắp cưới. Tôi nghĩ chúng tôi là bạn đồng nghiệp. Phong hay vợ của anh Đức không phải trong ngành y nên việc nói chuyện và tham khảo chuyên môn với nhau làm chúng tôi bớt căng thẳng nhiều trong công việc. Anh Đức cũng coi tôi là bạn đồng nghiệp hay đàn em trong nghề.
Dần dần tôi thấy mến anh hơn. Chúng tôi coi việc gặp và nói chuyện với nhau như một nhu cầu mỗi ngày.”

“Thế ông Phong, lúc đó là chồng chưa cưới của bà, có biết bà và ông Đức là bạn bè thân mật vậy không?” tôi hỏi bà Quỳnh.
“Anh Phong hoàn toàn không biết cho đến lúc tôi kể với anh ấy về Đức. Tôi không muốn giấu anh ấy về tình bạn của tôi và Đức. Sau khi nghe xong, Phong nổi ghen và không muốn tôi liên hệ với Đức. Hôm ấy chúng tôi đã nặng lời với nhau và tôi đã khóc. Nhưng Phong có lý của anh ấy. Phong rất yêu tôi và không muốn tôi bị Đức gạt. Anh ấy luôn lo sợ mất tôi.
Sau ngày hôm đó tôi đã đề nghị với Đức chúng tôi không nên gặp nhau nữa.
Giọng của Đức thật buồn khi chấp nhận lời yêu cầu của tôi. Đức hứa sẽ không gặp tôi nếu thật sự không cần thiết.”

“Sau đó chúng tôi ‘đụng nhau' bên ngoài bệnh viện lúc tôi dùng buổi tối với Phong,” bà Quỳnh tiếp. “Anh Đức cũng ăn tối với vợ anh ở đó. Tôi vẫn nhớ hôm Đức đến bắt tay chào Phong và tôi. Phong tỏ vẻ khó chịu ngay lần đầu gặp Đức. Lúc đó tôi rất khó xử. Đức không muốn làm xa lạ với tôi và Phong mà không chào nhưng Phong không thích Đức.
Hôm đó Đức với vẻ mặt tười cười bên ngoài là nỗi buồn giấu kín bên trong mà có lẽ chỉ có tôi mới biết. Tôi cũng không giấu đuợc sự bối rối của mình.

Tôi hy vọng sẽ quên đi mọi chuyện với công việc bận rộn những ngày kế tiếp. Nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn, nhất là vào những giờ nghỉ giữa ngày. Tôi nhớ những lần nói chuyện và ăn trưa với Đức nên vắng anh ấy tôi cảm thấy thiếu vắng một cái gì đó khó hiểu. Vì cũng sắp sửa lấy chồng nên tôi không muốn có tình cảm với Đức. Tôi cố gắng tránh xa Đức và tin rằng thời gian sẽ giúp tôi quên anh. Thật khó để diễn tả hết nỗi lòng của tôi lúc này.”

“Thế ông có bị cảm giác như vậy không?” tôi hỏi ông Đức.
“Tôi cũng vậy hoặc còn tệ hơn Quỳnh nữa. Cứ mỗi giờ trưa tôi đến chiếc bàn chúng tôi thường ngồi như để tìm kiếm những gì còn sót lại. Nhiều lúc tôi chỉ để thức ăn ở đó, nhìn mà chẳng muốn ăn uống gì cả. Như Quỳnh nói, tôi đã có gia đình và nàng cũng sắp có chồng. Tôi thương vợ con tôi chứ. Tôi là cuộc sống của họ. Nhưng tôi lại nghĩ về Quỳnh nhiều lắm. Tôi nhớ những kỷ niệm thật đẹp mà chúng tôi đã có với nhau.”

Tôi nhìn ông Đức, “ông đã hứa sẽ không gặp bà Quỳnh như truớc nữa?”
“Đúng là tôi đã hứa như vậy và tôi đã làm đuợc điều đó,” ông Đức cười. “Sau lần gặp nhau ở nhà hàng, chúng tôi đã không liên lac với nhau hơn một tuần. Đó là quãng thời gian thật dài đối với tôi. Lúc đó tôi cũng quyết tâm quên Quỳnh vì gia đình tôi, và cũng không muốn nàng và Phong lục đục nhau. Tôi buồn và nhớ Quỳnh lắm. Một tuần im lặng trôi đi. Đắng đo mãi, cuối cùng tôi đã viết cho Quỳnh một bức thư để cám ơn nàng về những kỷ niệm mà nàng và tôi có được. Tôi cho nàng biết tôi rất mến nàng, nhưng tôi luôn tôn trọng tình cảm của nàng và Phong. Tôi chúc hai người luôn vui vẻ và hạnh phúc. Tôi cũng cám ơn nàng đã mạnh dạn chia tay với tôi. Đó là bức thư mà tôi đã viết hết tất cả những gì tôi đã cố giấu trong lòng.

Tôi nhận thư Quỳnh một ngày sau đó. Thật sự tôi vừa mừng vừa ngạc nhiên. Tôi không nghĩ và cũng không chờ đợi nàng sẽ hồi âm cho tôi. Đó là một bức thư dài nhất mà nàng đã viết cho tôi, và là một bức thư hay nhất mà nó đã gắn bó hai chúng tôi trở lại.
Nàng viết, ‘… nhiều lúc em ước gì anh là gay man hay phụ nữ để chúng ta vẫn tiếp tục nói chuyện…” Một điều ước làm tôi nửa cười nửa khóc.
Nàng viết tiếp, ‘anh không sợ nếu mình tiếp tục nói chuyện em sẽ yêu anh sao?’ Tôi đã đọc được những gì mà nàng không thể nói ra được đằng sau những dòng chữ đó. Tôi cảm nhận được nỗi buồn ray rứt của nàng khi phải nói lời chia tay với tôi…

Và tôi đã gọi điện thoại cho Quỳnh. Tôi vẫn nhớ giọng của nàng hôm ấy thật vui. Chúng tôi như hai đứa trẻ đã lâu ngày không gặp nhau. Như đuợc một dịp để nói và nghe giọng của nhau sau thời gian dài cách biệt, chúng tôi đã nói chuyện điện thoại với nhau rất lâu.
Kể từ hôm đó chúng tôi đã viết thư mỗi ngày…”

“Ông có nghĩ rằng ông bà đã yêu nhau không?” tôi hỏi.
“Hồi đó tôi chỉ dám vòng vo mỗi lúc nói chuyện với Quỳnh,” ông Đức trả lời. “Tôi nói tôi mến Quỳnh lắm và tôi có cảm tưởng chúng tôi rất hợp nhau. Nhưng tôi tránh dùng chữ ‘yêu’ vì Quỳnh không muốn tôi dùng chữ đó với nàng. Quỳnh nói rằng có lẽ do tôi và nàng nói chuyện hợp ý nên tôi có cảm giác nhớ chứ nàng không tin tôi có tình cảm yêu đương gì với nàng. Tôi cũng nghĩ vậy thời gian đầu nhưng khó phủ nhận sự mong nhớ của tôi đối với Quỳnh. Mỗi ngày đi làm tôi chỉ mong đến giờ nghỉ trưa để đọc thư nàng.”

“Bà có bao giờ hối hận về bức thư đó không?” tôi hỏi bà Quỳnh.
“Không, tôi chưa bao giờ hối hận cả. Tôi đã viết tất cả những gì tôi có thể nói cho anh ấy trong bức thư đó. Tôi mến Đức vì anh ấy là một người tốt. Hồi ấy tôi đã có cảm giác tin tuởng anh ấy và tôi đã không nhầm. Anh ấy không phải là người đàn ông chỉ có miệng luỡi. Anh ấy dám nói những gì sâu kín trong lòng với tôi mà không sợ tôi sẽ đánh giá sai về mình. Và anh ấy đã làm những gì anh ấy hứa.”

“Sau đó ông bà đã làm gì để duy trì tình cảm với nhau?” tôi hỏi.
“Chúng tôi đã liên lạc chỉ bằng thư với nhau như thế thật lâu,” ông Đức trả lời. “Chúng tôi viết thư cho nhau mỗi ngày mặc dù nơi chúng tôi làm gần nhau lắm. Thư nàng viết cho tôi thật dí dỏm. Ngày nào tôi cũng có việc phải qua khoa nhi nơi nàng làm. Quỳnh cũng đi ngang khoa ngoại của tôi. Mặc dù biết rất rõ giờ làm việc của nhau nhưng chúng tôi chỉ gởi vào hộp thư mà không giao trực tiếp cho nhau. Tôi thỉnh thoảng có gởi những món quà nhỏ cho nàng trong những dịp đặc biệt và nhờ cô thư ký đem vào. Tôi muốn gặp nàng lắm nhưng tôi đã phải kiềm chế mình. Tôi biết Quỳnh cũng vậy. Nhưng chúng tôi không thể tiến sâu hơn nữa. Tôi nghĩ đến nàng nhiều lắm. Càng không gặp nàng tôi càng nhớ nàng hơn. Tôi không nghĩ tôi đã nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu vì đối với tôi, Quỳnh đã chiếm hết tâm trí tôi.”

“Tôi vẫn nhớ mãi bài thơ anh viết tặng tôi lúc đó,” bà Quỳnh tiếp.

‘ANH nghĩ về em từng giây từng phút
NHỚ hết thư em mỗi chữ mỗi dòng
THƯƠNG thật nhiều người em bé nhỏ
EM đến cho anh hạnh phúc dịu dàng

Biết không em hình ai thấp thoáng
Trước mắt anh dù chẳng vẹn toàn
Có phải chăng từ lâu ta biết
Để giờ đây nhung nhớ trào dâng

Anh không muốn xua tan hình bóng
Của em trao bé nhỏ mong manh
Không gặp không được nghe lời thỏ
Với anh, hơn tất cả em ơi!’

Tôi nhớ rất rõ bốn chữ, ‘Anh nhớ thương em.’ Tôi thích nó nhưng tôi lại sợ. Anh đã có gia đình. Anh không thể thương yêu một lúc hai nguời phụ nữ. Tôi biết anh có tình cảm với tôi. Tôi cũng mến anh lắm nhưng tôi không thể nói tiếng nhớ thương yêu với anh đuợc.
Lòng thật vui khi đọc những dòng thơ anh tặng tôi đáp trả,

‘Tim em vui lòng em rộn rã
Những vần thơ anh viết hôm qua
Sao anh lại nói thương và nhớ
Để nguời lầm tưởng tình bạn ta’

Thật sự tôi đã giấu lòng mình hay tôi đã không nói thật với anh chăng? Nhưng tôi không muốn Đức nói những lời thương yêu với tôi dù biết rằng anh yêu tôi nhiều lắm. Những từ đó quá lớn. Phong là nguời đàn ông tốt, hết mực thương yêu và săn sóc cho tôi. Tôi sắp là vợ của anh ấy.
Mặc dù hiểu nhau rất rõ nhưng tôi và Đức vẫn không thể rời nhau.

“Tôi đã viết cho Quỳnh một bức thư sau khi nhận thư nàng,” ông Đức tiếp. “Tôi đã mượn hai câu thơ của thi sĩ Trần Mạnh Hùng để trả lời nàng.

‘Chẳng nhớ sao ngày luôn ngóng đợi
Không yêu sao tối mãi trông chờ.’

Và tôi đã tự hỏi lòng mình tình cảm của tôi dành cho Quỳnh bằng mấy câu thơ,
‘Chỉ là bạn
hay không chỉ là bạn
Anh không biết
bởi anh không muốn biết
Có nghĩa gì đâu
khi con tim mách bảo
Cảm xúc dạt dào
giây phút nghĩ về nhau’

Tôi chắc chắn rằng tôi đã yêu Quỳnh và yêu thật nhiều. Tôi không thể lý giải tại sao tôi lại bị nàng chinh phục dễ dàng như vậy. Nhiều năm chung sống với vợ, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một người phụ nữ nào khác có thể chiếm lĩnh trái tim tôi."

“Bà nghĩ như thế nào truớc tình cảm thật lãng mạng của ông Đức?” tôi hỏi bà Quỳnh.
“Cũng như anh Đức tim tôi đã rung động. Tôi đã không kiềm chế được lòng mình với tình cảm của anh đối với tôi. Nhiều lúc tôi đã nghĩ anh chính là người tôi yêu nhưng rồi lại phủ nhận…
Tôi đã nói với anh nửa thật nửa đùa rằng, ‘sao anh lấy vợ sớm vậy?’ Nghĩ tức cười khi trách anh như thế phải không?
Anh nói với tôi, ‘có thể mình có duyên nhưng không có nợ.’
Tôi lại hỏi Đức, ‘muộn quá phải không anh?’
Tôi vẫn nhớ Đức nói, ‘anh đã có gia đinh và em cũng sắp lấy chồng. Chúng mình biết nhau quá trễ nên sẽ không đến được với nhau. Nhưng chúng ta vẫn có thể là của nhau mà không phải chỉ là bạn hay là nguời tình.’
Tôi hỏi, ‘tình yêu có thể biến thành tình bạn không hả anh?’
Đức đáp, ‘chỉ khi hai gia đình biết và thân thiện với nhau.’
Tôi lại thắc mắc, ‘chắc lúc đó anh sẽ không còn yêu em như bây giờ nữa phải không?’’’

Tôi nhìn ông Đức với một dấu hỏi thật lớn?
“Tôi nói với Quỳnh vậy vì tôi không biết phải trả lời với nàng sao cả. Tôi vẫn nói với nàng rằng, ‘nếu anh chưa có gia đình, anh sẽ giành lấy em từ Phong. Gặp em quá trễ nên anh chỉ biết chúc em hạnh phúc với Phong thôi. Anh luôn là người bạn của em và Phong. Chúng ta sẽ có nhau và sẽ cần nhau trong cuộc đời này em à. Anh sẽ không là người tình của em, và anh cũng không đòi hỏi em là người tình của anh. Chúng ta sẽ có cuộc sống riêng nhưng chúng ta vẫn song hành trong cuộc đời này. Chuyện tình của chúng ta sẽ vẫn đẹp mãi vì chúng ta sẽ không vướng bận hay lo nghĩ gì như chồng, vợ, con cái, công danh, vật chất… Và chúng ta cũng chẳng phải ghen tị hay giận hờn nhau nữa…”

“Vậy là ông có thể yêu một người phụ nữ khác trong khi ông đã có vợ. Điều đó có thể xảy ra hay chấp nhận đuợc không?” tôi hỏi ông Đức.
“Xã hội hiện đại không chấp nhận người đàn ông như vậy,” ông Đức tiếp. “ Văn hóa Việt nam chúng ta lại càng khắt khe hơn về chuyện này. Chính vì thế mà chúng tôi đã không thể đến với nhau dù tôi và Quỳnh thật sự rất yêu nhau. Nhưng tôi lại có những lý do khác. Tôi dám chắc với anh bạn trẻ rằng khi chúng ta đã lập gia đình, suốt mấy mươi năm chung sống chồng vợ, chúng ta vẫn có thể phải lòng với một người nào khác. Tôi không tin rằng sau hôn nhân, trái tim của mỗi một chúng ta sẽ đóng lại. Nó vẫn mở và tình cảm vẫn đến. Điều quan trọng là chúng ta đón nhận nó như thế nào. Nếu cả hai con tim đều rung động, một tình yêu có thể hình thành. Và chúng ta sẽ phải nuôi dưỡng nó hay giết chết nó, bằng cách nào thì tuỳ thuộc vào suy nghĩ và nghị lực của mỗi người và hoàn cảnh đưa đẩy. Trở về trường hợp của tôi, tôi đã không giết chết nó nhưng tôi phải kiềm chế nó. Vợ con tôi cần tôi vì tôi là cuộc sống của họ. Người phụ nữ trong tuổi xuân xanh thật đẹp như hoa hồng sương mai. Họ làm vợ và hy vọng vào tuổi già luôn có người đàn ông của mình bên cạnh để chăm sóc cho những cánh hoa về chiều đó. Chẳng hoa nào không tàn cả. Tình cảm của tôi với vợ tôi ngoài tình yêu thương còn có cái nghĩa, như các cụ ngày xưa vẫn dạy, ‘tình chồng nghĩa vợ' là vậy. Tình của tôi đối với Quỳnh là tình yêu hết sức thuần tuý. Tôi yêu Quỳnh vì con người của nàng. Một tình cảm thật đẹp mà tôi không muốn đánh mất dù biết chắc nó sẽ không cho chúng tôi tình chồng nghĩa vợ. Tôi không đánh lừa mình để coi Quỳnh là bạn. Nhưng tôi không muốn nàng là nguời tình vì như vậy tôi thật ích kỷ. Đó là một thứ tình mà tôi đặt cho nó một cái tên không hoa lệ lắm, ‘tình ngoài tay với.’”

“Bà đã suy nghĩ và giải quyết như thế nào với ‘tình ngoài tay với’ mà ông Đức đã đặt tên?” tôi hỏi bà Quỳnh.
“Tình cảm của Đức dành cho tôi rất đẹp, và tôi luôn trân quý nó. Mặc dù tôi chưa bao giờ nói tôi yêu anh ấy, nhưng Đức không phải không biết cảm xúc của tôi. Nếu tôi gặp Đức khi anh ấy chưa có vợ và tôi chưa có Phong, có thể chúng tôi sẽ là một cặp thật đẹp đôi. Anh ấy là người tôi kính nể. Đức có nhiều kinh nghiệm đời hơn tôi nhưng không bao giờ anh ấy gạt gẫm, lợi dụng, hay ăn hiếp tôi. Nói chuyện với Đức bao giờ cũng thoải mái mà tôi không bao giờ cảm thấy chán. Tôi đã nghe và học được nhiều từ anh ấy. Tôi chỉ tiếc là chúng tôi biết nhau quá trễ. Anh biết điều đó, và điều mà tôi quý ở Đức là anh không chia rẽ tình cảm của tôi và Phong. Dù Phong không thích Đức nhưng anh luôn cầu chúc chúng tôi được hạnh phúc. Đức luôn tìm cách nhắc nhủ tôi cách cư xử thật tốt với Phong những lúc tôi cần ở anh một lời khuyên. Anh thật sự là người bạn tốt của tôi và Phong.”

“Nếu hồi ấy ông Đức sẵn sàng rời bỏ gia đình ông ấy vì bà, bà có chấp nhận từ hôn với ông Phong không?” tôi hỏi bà Quỳnh.
“Tôi đã nghĩ Đức sẽ không làm điều đó, và tôi không biết nên cám ơn hay ghét anh ấy hay cả hai. Đó là một quyết định quá lớn đối với cả anh và tôi mà thú thật bây giờ tôi vẫn không thể trả lời anh bạn trẻ dù đã nhiều năm trôi qua. Chúng tôi sợ có thể phạm một sai lầm mà suốt cuộc đời còn lại sẽ không thể nào kéo lại được..."

“Vậy ông bà có bao giờ hối hận vì đã không đến với nhau không?” tôi nhìn cả hai người.
“Không,” ông Đức nói rồi nhìn sang bà Quỳnh.
“Tôi cũng không,” bà Quỳnh tiếp. “Mặc dù không đến được với nhau, nhưng chúng tôi luôn có nhau suốt mấy chục năm qua. Đức thường xuyên thăm hỏi và gián tiếp săn sóc tôi về tinh thần những lúc tôi thật sự cần những lời khuyên chân thành nhất. Suốt mấy mươi năm qua, Đức luôn là nguời anh, người bạn, và cũng là người tình, dù anh ấy không muốn là gì của tôi cả. Tôi không biết gọi anh như thế nào nhưng anh luôn xứng đáng một chỗ đứng rất quan trọng trong trái tim tôi. Tôi cám ơn anh đã bước vào đời tôi, dù hơi muộn…”

Ông Đức không nói lời nào mà chỉ nhìn bà Quỳnh mỉm cười. Đôi mắt già nua của ông rơm rớm hai dòng lệ. Ông im lặng đứng dậy chậm rãi bước về phía cửa và nhìn vào bầu trời xa xăm trong khi bà Quỳnh mắt vẫn không rời nhìn theo…

Có thể họ nói đúng, tình vĩnh cửu là tình ngoài tay với…

(TDH-2/2012)



Được sửa bởi Duat Nguyen ngày Mon Jun 25, 2012 5:45 am; sửa lần 5.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  doantrang Thu Feb 23, 2012 9:33 am

Câu chuyện thật hay và cảm động...Cám ơn nhà văn TDH dù bận "trăm công ngàn việc" vẫn miệt mài sáng tác và đóng góp những món ăn tình thần thật ý nghĩa cho diễn đàn của Teens A2 chúng mình... bounce

doantrang

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  phuonghiep Thu Feb 23, 2012 10:59 am

Cau chuyen ni hay va cam dong lam, nhung khong biet tinh yeu nay co that o ngoai doi khong, theo H nghi thi kho lam, lam sao ma cuong lai duoc trai tim minh khi dang yeu mot nguoi, ma lai co gia dinh nua... Cam on D da viet nhung bai van hay... D oi, nen doi nghe Nha si thanh Van si cho roi, de cho ba con thuong thuc them nhung tac pham moi nua nhe.

phuonghiep

Đến từ : Sanjose, CA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Thu Feb 23, 2012 9:11 pm

TDH rất cám ơn các bạn luôn là những đọc giả hâm mộ.
Đúng là viết văn mất nhiều thì giờ và lại bị "nghèo" nên D sẽ vẫn giữ nghề chính, "răng đau không nhổ, nhổ rắng không đau" nhé ...
Nhưng viết văn là cơ hội mà TDH có thể diễn đạt hết những gì mình muốn nên không thể đổi thành tiền được phải không các bạn văn sĩ ...
D nghĩ không nhiều thì ít, câu chuyện cũng đã khơi lại một vài kỷ niệm, đẹp mà đau, rất thầm kín của nhiều người trong chúng ta?


Được sửa bởi Duat Nguyen ngày Wed Apr 17, 2013 12:20 am; sửa lần 2.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Thu Feb 23, 2012 10:03 pm

Trong chúng ta????.... Trong đó có nhà văn TDH không rứa? hihihi.

Tình cảm trong câu chuyện rất đẹp, rất thật...và rất cám ơn D đã cho bạn bè thưởng thức tài năng và cả tình cảm của mình...

Nhưng mà, đôi lúc MC nghĩ, những nhân vật trong câu chuyện, đối với ông Đ có phải là ông ta chỉ yêu bà Q, yêu suốt đời và tình yêu thì chỉ có một, bởi vì đối với vợ chỉ là tình nghĩa? còn bà Q có phải là "tham lam" không bởi vì không thể xa ông P vì bà cũng rất yêu P mà?

Xin lỗi, đó là câu hỏi thật lòng.
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Thu Feb 23, 2012 10:42 pm

Đây là diễn đàn thì đâu cần phải xin lỗi MChâu!
D chỉ có thể giải thích được như vậy vì TDH không biết hết tất cả những cảm xúc thật sự của các nhân vật trong câu chuyện.


Được sửa bởi Duat Nguyen ngày Wed Apr 17, 2013 12:21 am; sửa lần 2.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Thu Feb 23, 2012 11:04 pm

Chà, đàn ông đa tình dữ rứa?

Cám ơn D đã diễn đạt và giải thích tình cảm, nội tâm của từng nhân vật rất chí lý, chí tình...

Có lẽ D nói đúng: "Ba Quynh, khong the goi la tham lam, vi ba van thuong ong Phong hon. Tinh cam cua ba voi ong Duc la su rung dong va khong cuong noi boi tinh cam cua ong Duc danh cho ba. Co the ba khong yeu ong Duc nhu ba da yeu ong Phong. Hon nua, van hoa cua Viet nam va Hue, khong cho phep ba di toi voi ong Duc duoc..."

Hì, rứa thì cái tội của đàn ông là "lôi kéo" phụ nữ rồi...
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Sat Feb 25, 2012 11:23 am

Duật phải hỏi MC, ĐT, PH và các bạn nữ khác 1 câu hỏi này.
Giả sử bà Q nghĩ rằng ông Đ là người mà bà thật sự yêu, hay đúng hơn bà đã yêu ông Đ hơn ông Phong. Nhưng ông Đ đã chắc chắn với bà Q là ông sẽ không bao giờ rời bỏ gia đình của ông, nghĩa là bà Q biết tình yêu của bà và ông Đ sẽ không đi đến tình chồng nghĩa vợ, nên bà vẫn quyết định làm vợ ông P.
Nếu đó là sự thật thì bà Q có đáng trách không hay đáng thương?

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  doantrang Tue Feb 28, 2012 8:54 am

Trời ơi! Hỏi chi ma khó trả lời rưá nhà văn TDH...
Trong câu chuyện này, bà Q là người quá hạnh phúc vì có 2 người đàn ông thương bà...T đồng ý với MC, bà Q "hơi tham lam"...Bà có thể "ngoại tình" hay "lãng mạn" trong tư tưởng, nhưng không thể công khai với ông Đ ở ngoài đời được nếu bà nghĩ đến cảm giác của chồng mình hoặc vợ ông Đ...Tình yêu không có tội, nhưng TY cũng ích kỷ phải không...Nếu thương nhau thật sự thì mỗi bên hãy ly dị rồi đến với nhau...Cho nên câu trả lời của T là bà Q không đáng thương mà là đáng trách...

doantrang

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Tue Feb 28, 2012 9:31 pm

Chào các bạn.
TDH sướng dễ sợ, viết một mẫu chuyện mà được nhiều người bàn tán quá hí...
Theo MC thì cả ông Đ và bà Q đều vừa đáng thương, vừa đáng trách...nên nhớ là MC ba phải lắm nghe.
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Wed Feb 29, 2012 11:17 pm

Như T nói, vì tình yêu ích kỷ nên chỉ có thể yêu một người thôi phải không? Giả sử nếu bà Q yêu ông Đ (tình cảm của bà Q đã thay đổi) nhưng ông Đ không thể rời bỏ gia đình của mình, theo T và các bạn, bà Q nên làm gì? D nghĩ chọn lựa của bà Q đúng, vẫn tiếp tục cuộc sống với ông P. Dù sao ông P vẫn luôn thương bà Q mà. Bà vẫn có thể cuộc sống với ông P, mặc dù không phải là ước vọng số 1 của bà. Còn chuyện phải hỏi cảm xúc của ông P như thế nào, ông P vẫn hạnh phúc vì ông vẫn được sống với người ông thương mà. Trong thực tế D nghe và biết nhiều người phụ nữ vẫn sống với chồng đầy đủ "công dung ngôn hạnh" với chồng nhưng sâu kín trong trái tim họ vẫn là hình bóng của một người nào đó. Tất nhiên thời gian đã làm cho những người vợ này nguôi đi nỗi nhớ nhung và tất cả chỉ còn là kỷ niệm.
D đồng ý với 'ba phải MChâu" nhưng đáng thương nhiều hơn đáng trách.


Được sửa bởi Duat Nguyen ngày Wed Apr 17, 2013 12:23 am; sửa lần 1.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Wed Feb 29, 2012 11:33 pm

Như T nói, vì tình yêu ích kỷ nên chỉ có thể yêu một người thôi phải không? Giả sử nếu bà Q yêu ông Đ (tình cảm của bà Q đã thay đổi) nhưng ông Đ không thể rời bỏ gia đình của mình, theo T và các bạn, bà Q nên làm gì? D nghĩ chọn lựa của bà Q đúng, vẫn tiếp tục cuộc sống với ông P. Dù sao ông P vẫn luôn thương bà Q mà. Bà vẫn có thể cuộc sống với ông P, mặc dù không phải là ước vọng số 1 của bà. Còn chuyện phải hỏi cảm xúc của ông P như thế nào, ông P vẫn hạnh phúc vì ông vẫn được sống với người ông thương mà. Trong thực tế D nghe và biết nhiều người phụ nữ vẫn sống với chồng đầy đủ "công dung ngôn hạnh" với chồng nhưng sâu kín trong trái tim họ vẫn là hình bóng của một người nào đó. Tất nhiên thời gian đã làm cho những người vợ này nguôi đi nỗi nhớ nhung và tất cả chỉ còn là kỷ niệm.
D đồng ý với 'ba phải MChâu" nhưng đáng thương nhiều hơn đáng trách.


Được sửa bởi Duat Nguyen ngày Wed Apr 17, 2013 12:23 am; sửa lần 2.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Fri Mar 02, 2012 1:32 pm

Vì TDH hỏi nên đọc giả phải trả lời...hì hì: (đừng cho là đọc giả MC ba phải nữa nghe! 3x7=21)

Dù bà Q và ông Đ có thật hay không có thật, MC vẫn thấy rất thương bà Q và ông Đ thật là đáng trách. Ông Đ và bà Q đều là người Á đông, nên MC nhận xét theo cách nghĩ của người Á đông nhé...thử hỏi ông Đ một câu này: "Nếu ông biết vợ ông cũng có một mối tình ngoài tay với thì ông sẽ phản ứng ra sao?" Đàn ông đa phần rất ích kỷ, có lẽ ông sẽ Bye bye vợ ông rồi, rứa thì tại sao ông lại "lôi kéo" bà Q?
Bà Q cũng có chồng là ông P mà, bà Q cũng rất yêu ông P và ông P dĩ nhiên là rất yêu bà Q, có một mối tình ngoài tay với như rứa chắc chắn bà Q rất khổ sở, dằn vặt...vì bà Q là phụ nữ Á đông, lẽ ra ông Đ phải biết, cũng như bản thân ông Đ, nếu ông P biết chuyện, phản ứng ông P cũng sẽ bye bye bà Q, nếu xảy ra như rứa, ông Đ có DÁM "lo" cho bà Q suốt đời không?

Hehe...tự nhiên chuyện của người ta mà mình lý sự dễ sợ hí!!!
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  huuhoa Fri Mar 02, 2012 7:29 pm

Chào nhà văn lỗi lạc TDH và các độc giả của nhà văn thân mến!
Đọc câu chuyện và những phân tích nghiêm túc của các bạn, lão phu thấy là hấp dẫn và cũng có chút gọi là chiêm nghiệm muốn góp đôi dòng để góp thêm vào diễn đàn này thêm sôi động.
-Đầu tiên cho lão phu đổi tên câu chuyện cho đúng chính xác hơn với nội dung: "Duyên ngoài tay với" chứ không phải "tình ngoài tay với", bởi cả hai nhân vật chính trong câu chuyện đều xác định là "một cuộc tình" tồn tại ngoài vợ ngoài chồng rồi, chỉ duyên là không có.
-Ai đó cũng đã khẳng định: Tình yêu chỉ có một,cái na ná tình yêu thì nhiều vô kể (lão phu nói vậy chắc nhiều bạn không đồng ý, đặc biệt là các bạn nữ?!) Cho nên trong câu chuyện này có khi cả độc giả lẫn tác giả có cái nhìn tràn đầy cảm xúc,vị tha cho hai nhân vật chính,luyến tiếc một câu chuyện tình đẹp,cảm động ...mà đôi khi quên đi những quy luật khắc khe muôn thuở của đề tài này,đặc biệt những quan niệm của người Á đông chúng mình.
-Trong câu chuyện này,quan điểm của lão phu là vầy: Người đàn ông là đáng trách bởi "tình yêu" của ông đến với bà là lúc ông đã có vợ. Người đàn bà là đáng thương bởi vì "tham lam" (như MC và ĐT nhận định).
Góp mấy dòng cho diễn đàn thêm phong phú, cho cả nhà văn và độc giả gần gủi nhau hơn, hiểu nhau hơn. Hy vọng chúng mình còn nhiều bàn luận nữa.
huuhoa
huuhoa

Đến từ : Bình Long-Bình Phước

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Fri Mar 02, 2012 8:43 pm

Chào mấy teenA2 nghe kêu dễ sợ hí!!!
TDH chọn "Tình ngoài tay với" vì ở đây là 1 tình yêu thật sự không thể vượt qua hoàn cảnh hiện hữu của hai nhân vật. "Duyên" là cái duyên biết nhau và yêu nhau. Cái "duyên" này thành cái "nợ" nhưng không phải là nợ chồng vợ. D vẫn nghĩ "Tình ngoài tay với" mà TDH chọn vẫn đúng và hay hơn đó Hòa.
Các đọc giả đừng nhầm lẫn là bà Q vẫn chưa có chồng. Ông P là người yêu của bà Q. Trong hoàn cảnh nếu bà nhận ra rằng ông Đ là người bà thật sự yêu, giả dụ như vậy, bà Q vẫn đúng và xã hội vẫn chấp nhận nếu bà chia tay hay từ hôn với ông P. Bà Q vẫn đáng thương hơn đáng trách, theo D nghĩ.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Fri Mar 02, 2012 9:00 pm

Nếu ông Đ và tất cả đàn ông trên thế gian này, từ cổ tới kim, đều đã có thể hỏi bản thân mình trước khi quen bà Q như MC hỏi, thì thế gian này "thật đẹp nhưng quá đơn điệu."
D không biết bản thân mình có lãng mạng hay không, nhưng D vẫn thấy cuộc đời thú vị hơn khi được nghe, biết hay thậm chí có những cảm xúc như những nhân vật trong câu chuyện này.
D không bào chữa cho những ngưòi, đàn ông hay phụ nữ, có những mối tình ngoài tay với. Chính cái mà xã hội không chấp nhận đó mới là nguồn cảm hứng cho những tác phẩm nghệ thuật như những bản tình ca, tiểu thuyết, cuốn phim, tranh họa... để nhân loại thưởng thức chứ.
(D là người dám nói thật, hehe, hy vọng sẽ không bị ngủ ngoài nhà xe)

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  phuonghiep Fri Mar 09, 2012 9:02 am

Doc lai cau chuyen nay, H van thuong 2 nhan vat ong D va ba Quynh, boi vi tinh yeu cua ho den sau khi 2 nguoi da co nguoi hon phoi. Thuong nhau nhung van khong di qua vong le giao, van quy trong gia dinh cua minh. Nhu nhung bai van truoc D da co viet, doi luc minh cung co nguoi tri ky ( khong phai la vo, khong phai la chong) de chia se nhung tam su va tinh cam rieng tu... Co gi dang thuong hon, khi 2 nguoi thuong nhau ma khong duoc song voi nhau, de moi ngay phai dan vat voi nho thuong... Theo H, tua de nay co the thay doi lai la " Tinh Muon" co the hay hon...

phuonghiep

Đến từ : Sanjose, CA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Lý do tại sao ta không muốn "QUAY ĐẦU LÀ BỜ"?

Bài gửi  THMC Sat Mar 10, 2012 1:35 pm

...Người ta thường nói câu: “quay đầu là bờ” để khuyên ai từ bỏ một việc gì đấy, nhưng có bao nhiêu người đủ can đảm, đủ mạnh mẽ để “quay đầu”? Người ngoài đứng đó chê cười những kẻ không thể “quay đầu” nhưng khi chính mình là người trong cuộc mình mới biết được có những khi chả thể “quay đầu” vì “bờ” quá lạnh lẽo, đơn độc và nhiều muộn phiền, nhói đau. Trong khi đó “biển” lại quá đẹp, quá cuốn hút, dạt dào cảm xúc, lúc ồn ào, lúc phẳng lặng làm cho người ta nhớ nhung, yêu mến, say đắm... chả thể nào quên.

...Đôi khi quyết tâm vào bờ nhưng bất chợt quay lại nhìn biển và tự hỏi “Liệu đó có phải là quyết định đúng?”...

...Ta bước đi vào bờ nhưng tiếng sóng biển lại réo gọi và ta lại quay về
phía biển, lại mỉm cười và ngã vào biển... Mặc dù ta biết biển sẽ lại đẩy đưa, lôi kéo ta ra khơi xa, sẽ dùng sóng đập vào ta khiến ta đau, vùi ta trong những cơn sóng mạnh khiến ta không thể tìm lối thoát.. Và rồi sẽ lại tự nhiên lặng sóng, lạnh lẽo như chưa từng kêu gọi ta... Ta lúc đấy như người bước ra từ cõi mộng, chênh vênh, lạc lõng giữa biển khơi không biết đâu là bờ, hay với ta bờ chỉ là một hòn đảo nhỏ xa tít tắp đến chính ta cũng không muốn bơi đến?...

...Đã bao lần ta suy nghĩ quyết định đây là lần cuối? Thế là rút cuộc lần cuối của ta vẫn là cái cuối trong nhưng cái cuối. Cho đến khi nào mới thực sự là lần cuối đây? Ta không biết.. cũng không ai biết...

...Do ta quyết thôi nhưng mỗi khi lý trí lên tiếng kêu ta quay vào bờ đi thì con tim ta lại la lên thật lớn rằng:... "Ta ơi! Hãy bước về phía biển, biển đang chờ ta với vòng quay ấm áp, vui vẻ"...

...Ta đã không thể chối bỏ... Hình như chưa bao giờ ta hành động theo lý trí... Ta cứ để con tim ta dẫn dắt và ta đi lạc mất rồi, lạc giữa biển khơi mênh mông, thế mà khi lý trí lên tiếng bảo... "Bờ kìa, dù chỉ là hòn đảo nhỏ thôi nhưng bơi vào đi bạn"...

...Ta chỉ đứng đó ngắm nhìn hòn đảo xinh đẹp mà không muốn rời biển. Có lúc ta cũng tò mò bước lên đảo, bước lên bãi cát trắng tinh, với ánh nắng vàng rực rỡ... ta ngồi đấy một mình nhìn ngắm biển...

...“Thiếu ta rồi biển có buồn không? Biển có nhớ ta không?”.....

...Nằm trên bờ cát trắng... cát nhẹ nhàng chạm nhẹ vào người, hàng cây trên đảo hát ta nghe bài ca hạnh phúc nhưng sao tâm trí ta chỉ hiển hiện mỗi biển? Ta chỉ nghe biển hát dù chỉ là tiếng rì rầm nho nhỏ của sóng, biển dâng sóng tràn lên bờ cát... khẽ chạm nhẹ vào người ta thế mà ta cảm thấy hạnh phúc...

...Cái thứ hạnh phúc nho nhỏ len lỏi vào tim...Cứ thế ta lại muốn nhìn thấy biển, nghe biển cười... Và ta lại đứng dậy đi về phía biển như chưa từng có chuyên gì xảy ra...

(ST: nguồn vnexpress.net)


***Các bạn comment topic này thật nhiều đi nhé...và...sau đó (không biết khi mô?) sẽ có comment tiếp "Tại sao ta phải quay đầu? Biển hay bờ?"
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Cơm và phở - Chọn 1 hay cả 2 ?

Bài gửi  doantrang Thu Mar 15, 2012 9:07 am

Xin chào tác giả TDH & Teens A2! MC gởi 1 bài viết rất sâu sắc về "Biển và Bờ", còn T thi xin gơi 1 chuyện vui "xóm chợ" cũng về đề tài nóng hổi "Tinh trong tay với" để mời các bạn tham gia đề tài lý thú này! bounce

Lúc ăn phở, có thể dễ dàng yêu cầu thêm tý hành, tý bánh hoặc thêm tý ớt cho mặn nồng.

Còn cơm, có gì trên mâm có gì xơi nấy, yêu sách lôi thôi còn bị mắng hoặc bị gắt gỏng "không ăn thì thôi".

Nếu xét về "thành phần cấu tạo" thì cơm và phở rất giống nhau, đều được làm chủ yếu từ... gạo tẻ. Phở có thịt có hành thì cơm có cũng có, đã vậy cơm còn hay hơn vì không bao giờ bị trộn... hàn the. Cơm cũng rẻ hơn và... no lâu hơn.

Dân gian gọi vợ là cơm, bồ là phở. Nếu xét theo khoa học thì cách gọi đó chẳng xúc phạm ai cả vì hai "món" này đều có giá trị độc lập, chả cái nào cao hơn cái nào. Nhưng rõ ràng phở luôn luôn tượng trưng cho sự bay bướm. Ưu thế của phở so với cơm là quá rõ ràng trong chuyện tình ái, mặc dù nhiều lúc "phở" xấu hoặc già hơn "cơm".

Đàn ông thèm "phở" vì ít được ăn phở. Muốn ăn phở, nhất là phở đặc biệt, thì phải có tiền, có xe, trong khi cơm ngày nào cũng được ăn và phải ăn.

Đàn ông dùng cơm ở nhà trong không khí quen thuộc, ấm áp đến nhàm chán, còn dùng phở ở xa nhà, trang trí lạ mắt, đôi khi đẹp mắt và có cả âm nhạc.

No thì rất khó ăn thêm cơm. Còn phở, no tới mấy cũng có thể làm thêm một tô.

Ăn phở xong có thể đứng dậy, đi ngang hoặc ngồi, nằm một chút. Còn ăn cơm xong nhiều khả năng phải thu dọn và rửa bát.

Phở không quán nào giống quán nào, thậm chí là không tô nào giống tô nào. Còn cơm thì có khi bao nhiêu năm vẫn thế, chỉ có nguội hơn.

Phở có thể ăn chung với bạn bè. "Cơm" thì rất ít, phần lớn là ăn chung với... bà nấu cơm.

Phở tuy cùng một chỗ nhưng có thể ăn tái, chín, nạm, gân.. tùy thực khách quyết định. Cơm thì do mụ nấu cơm quyết định.

Nếu ăn phở nhiều tới mức độ trở thành khách quen, khách có thể ăn... nợ. Còn nếu không đưa tiền lương, "cơm" sẽ dừng ngay.

Bỏ tiệm "phở" này, có thể dễ dàng tìm tiệm khác. Còn bỏ "cơm" thì phức tạp vô cùng.

Nguồn: http://hgth.vn/diendan/showthread.php?8909-Truyen-vui-Com-va-pho-Chon-1-hay-ca-2-#ixzz1p996DQ3B

doantrang

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Thu Mar 15, 2012 9:17 pm

Duật đọc bài sưu tầm của MChâu rồi, hay lắm.
Cần phải thêm nhiều thì giờ mới reply được. Hiện tại thì chỉ biết nói là làm thuỷ thủ thôi, không biết có được không teen A2?
Nhân bài Cơm Phở của ĐT, không biết ĐT có bài nào nói về "Cơm nhà cơm chợ" không?

CƠM PHỞ

Cơm phở đều từ lúa gạo ra
Phở cơm no bụng sống thôi mà
Phở mảnh mai xinh thèm bế ẳm
Cơm tròn ục ịch muốn xê ra
Cơm nuốt hàng ngày lâu cũng ngán
Phở ăn thỉnh thoảng giống như quà
Cơm phở suy cùng đều ở gạo
Đổi thay cũng đúng phải hông… ta ???
(Nguyệt Ánh)

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Fri Mar 16, 2012 6:33 am

Troi! Ong xom truong xom nha la tu nhan minh dang lam thuy thu ha troi, gan cung minh rua? Ua, bo nghe nho rang khong dau roi ha Nha si?
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Mon Mar 19, 2012 9:18 am

Vẫn nhổ răng và vẫn làm thuỷ thủ MC ơi, nó cũng có cái hay hay, biết làm sao bây giờ?

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Mon Mar 26, 2012 11:19 am

Đợi mãi không ai có ý kiến "Biển và Bờ" và tại sao "Vẫn làm thủy thủ"... Sad
Thôi thì MC sẽ đưa lên bài thơ ni để các bạn đọc cho vui (vừa mới sưu tầm được, không biết tác giả là ai), nhớ là ai đang vùng vẫy ngoài biển thì hãy bơi ngay vào bờ nghe! Very Happy bounce


Có thể
Biển có nhiều hơn một tình yêu
Nhưng chắc chắn chẳng có nơi nao bình yên hơn bờ cát trắng.
Bờ cát dài, ấm êm, phẳng lặng.
Biển tìm về sau những chuyến rong xa...


Có thể
Biển có nhiều hơn một tình yêu
Mặt nước lặng yên
Nhưng có ai dám chắc không
Trong lòng Biển những sóng ngầm, giông tố?
Nắng vờn vẽ bờ môi bờ cát dài lá đổ
Biển ầm ào, bão tố sục sôi

Có thể
Biển có nhiều hơn một chốn để đùa vui
Nhưng Biển khóc, Biển cười
chẳng nơi đâu hơn là bờ cát trắng
Nơi bình yên phẳng lặng
Biển gục đầu, nức nở sau bão táp phong ba


Có thể
Biển có nhiều hơn một tình yêu trong những chuyến đi xa
Này cỏ cây
Này lá hoa
Này trời mây cao
gió lộng
...
Cũng có thể
Biển chẳng khi nào hiểu được trái tim
Cát ngày ngày thêm trống rỗng
Con Sóng rì rào, bờ cát hoang mang....
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Bão Tình - Hồ Hoàng Yến

Bài gửi  doantrang Sun Aug 19, 2012 7:26 am

Hôm nay Tr đọc lại truyện ngắn "Tình ngoài tay với"... sáng tác gây nhiều "tranh luận" nhất trong diễn đàn, càng đọc càng thấy hay đó "nhóm ham vui" ơi...... cho nên mới tìm tặng TDH & và các bạn một bài hát hay, mong được tăng thêm "nguồn cảm hứng" cho các tác giả...và mong chờ thêm những sáng tác mới nghe bounce ..




Tình khi yêu đương càng thương luyến khi gần nhau
Tình khi cô đơn vẫn vương chen gây buồn đau
Lạnh vì mưa gió bão trong lòng vì khao khát
Yêu phai tàn là khi thiếu tình trao tha thiết hương trang.

Từ khi xa em lạnh xâm lấn tâm hồn anh
Tìm trong đơn côi luyến mơ xưa đêm từng đêm
Mộng tình ân ái lúc ban đầu tìm đâu thấy
Đam mê nào về ray rứt thêm tâm tư ngày nối ngày.

Em ơi hôm nao gió mưa gào trong đêm tối
Em ơi phút hôn mê tình vương bão tố khiến xuôi lệ rơi
Em ơi thôi tan vỡ hoa đời hận sao nguôi
Em ơi lúc lẻ loi cay đắng tràn ngập bến đắm đuối.

Tình sau cơn mê tình mộng đắm mơ về đâu
Tình qua men say nối duyên xưa thêm dài lâu
Tình càng tê tái cuối hương tình càng êm ái
Quên u sầu và ngang trái cho tơ duyên đẹp kiếp hoài


Nhạc và Lời: Hoàng Trọng & Lan Đình

doantrang

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Duat Nguyen Tue Aug 28, 2012 9:31 pm

Cám ơn Trang đã khen, và có thể TDH gắn liến với TNTV chắc?
Tặng cho ông Đ và bà Q và các đọc giả của TNTV bài hát "Như đã dấu yêu" của Đức Huy do Ngọc Lan hát.

Duat Nguyen

Đến từ : Houston, Texas, USA

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Admin Wed Aug 29, 2012 10:58 am

Bài này thật đúng với tình cảnh và tình cảm của ông Đ và bà Q, giống như là nhạc sĩ Đức Huy sáng tác riêng cho ông Đ và bà Q rứa!
"Răng đau không nhổ" thiệt là tài tình, sưu tầm nhiều bài hát thật là độc đáo và phù hợp với chủ đề. Cám ơn "nhổ răng không đau" nhiều.
P/S: Admin hỏi THMC mới biết có thể gọi "nhổ răng không đau" hoặc "răng đau không nhổ", đừng "giận" admin nghe! có giận thì giận THMC đó...hehe (admin ni cũng quậy ghê hí!)
Admin
Admin
Admin


https://motthoidenhoya2.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  THMC Tue May 14, 2013 8:27 pm

Nói vui vui, ngộ ngộ một chút là đến chủ đề "Cơm-Phở" vui nhộn và hay như ri mà không có ai vô bình loạn cũng thật là tiếc.
Thôi thì...cho MC "về hưu" nghe "hội ham vui"?
Hiện tại...thôi thì chia tay với forum nhé. MC có làm vài câu thơ, không biết có là cuối cùng hay không, xin tặng "hội không phải ham vui". Bài thơ có tên là "BUỒN" (ai hiểu răng thì hiểu nhé!)
THMC
THMC

Đến từ : Hochiminh city-Vietnam

Về Đầu Trang Go down

Tình ngoài tay với Empty Re: Tình ngoài tay với

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết